Khi phái nữ tự tay tạo ràng buộc cho chính mình.
Trở về quỹ đạo là một trong những cách phụ nữ tự trói mình vì thói quen nghĩ rằng việc nhà là của phụ nữ. Anh Bình ở phường Hố Nai, TP Biên Hoà, thích đi chợ và nấu ăn, thường nói rằng muốn ăn ngon thì phải vào bếp. Nhờ sự giúp đỡ của anh, vợ anh, chị Hoa, không phải vất vả như nhiều phụ nữ khác, mà có thời gian thư giãn bên con. Tuy nhiên, chị Hoa chưa ý thức hết sự may mắn này, và thay vì khuyến khích chồng, chị lại tỏ ra khó chịu khi anh nấu ăn cầu kỳ.
Mỗi lần anh vào bếp, chị Hoa lại phải đối mặt với đống nồi niêu bừa bộn và thức ăn vương vãi khắp nơi, khiến chị rất mệt mỏi. Trong khi rửa bát và dọn dẹp, chị không ngừng càu nhàu, bảo anh không nên nấu nữa vì việc dọn dẹp quá vất vả. Thấy vợ không ủng hộ, anh Bình cũng chán nản không muốn nấu ăn nữa. Nhiều khi, chị Hoa vừa bế con vừa nấu cơm, không có thời gian nghỉ ngơi và thường xuyên cãi vã với chồng. Chị nhận ra rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội để chồng tham gia việc nhà, trong khi một số phụ nữ khác vẫn giữ suy nghĩ rằng việc nhà chỉ là của phụ nữ.
Chị Lan Trang ở đường Nguyễn Phong Sắc, Hà Nội, nhận thức rõ về sự phi lý trong phân chia công việc gia đình. Trước khi cưới, chị đã yêu cầu chồng, anh Khang, cùng chia sẻ công việc nhà. Anh Khang là người đàn ông chịu thương chịu khó và khéo léo trong việc nội trợ, nên tình cảm của chị với anh ngày càng sâu đậm. Tuy nhiên, khi thấy chồng làm việc nhà, chị thường cảm thấy thương và không muốn anh vất vả, nhất là khi có khách. Chị chia sẻ rằng dù lý thuyết về bình đẳng là đúng, nhưng thực tế thì chị vẫn thấy khó xử khi mình ngồi tiếp khách trong khi chồng nấu ăn. Thạc sĩ tâm lý Nguyễn Hồng Lê cho rằng nhiều phụ nữ cũng gặp phải tình huống tương tự: mong chồng chia sẻ công việc nhưng lại cảm thấy áy náy khi chồng làm.
Thói quen coi công việc gia đình là của phụ nữ đã hạn chế cơ hội của nam giới tham gia. PGS. TS Lê Thị Quý cho rằng công tác bình đẳng giới chưa đủ để thay đổi phong tục tập quán. Để giải phóng bản thân, phụ nữ cần tiên phong thay đổi thói quen. Lâm Nhi, một nhà báo ở Hà Nội, đã mạnh dạn đề nghị chồng chia sẻ việc nhà, nhưng bị phản đối. Cô cảm thấy bức xúc khi chứng kiến đàn ông chỉ đứng nhìn phụ nữ làm việc trong một đám cưới. Cô khẳng định rằng cả hai giới đều nên tham gia công việc gia đình.
Sự thẳng thắn của Lâm Nhi khiến cô không được lòng nhà chồng, nhưng cô không quan tâm. Trong gia đình, cô phân công công việc rõ ràng: nếu cô nấu cơm thì chồng lau nhà, và cả hai cùng chăm sóc con cái. Ngoài công việc báo chí, Lâm Nhi còn mở công ty truyền thông riêng, tuy thu nhập tốt nhưng cô vẫn không buông lỏng chồng. Mỗi tháng, khi chồng lĩnh lương, anh phải nộp vào quỹ chi tiêu gia đình. Chồng cô tôn trọng cô và họ sống hạnh phúc bên nhau cùng các con. Cuối cùng, bố mẹ chồng nhận ra rằng con trai họ không hề yếu đuối mà trở thành người đàn ông có trách nhiệm. Câu chuyện của Lâm Nhi cho thấy việc tự giác và giác ngộ trong hôn nhân là hoàn toàn khả thi, vì hạnh phúc gia đình.
Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/khi-chi-em-tu-mua-day-buoc-minh-20110410100654245.chn